Global Notification

Liên hệ Ad : Nhấn Vào đây

- Chapter 09

All chapters are in

Truyện : Seryna Chapter 09 Được phát trên web Template truyện.Truyện : Seryna Sẽ được cập nhật thường xuyên trên web Template truyện. Vui lòng không sao chép hay coppy dưới mọi hình thức Template truyện Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ

Nếu Bị Lỗi Chap hay góp ý với ad về web ( Đây )

 CHƯƠNG 9

Nàng tròn mắt ngạc nhiên, trước cảnh tượng mình đang nhìn thấy. Đây có phải là ảo giác không? Không lẽ nàng đã bị đám mây kia nuốt chửng. Và đây là cảnh tượng cuối cùng nàng có thể nhìn thấy trước khi chết. Bất giác nàng quay lại nhìn về phía sau. Khu rừng đen tối ấy đã hoàn thành biến mất. Ở nơi đó, chỉ có một cánh cổng bằng bạc được đóng im lìm. Nàng thở hắt ra, cảm thấy bản thân mình may mắn đã không chết. 

Từ đâu một con bướm bay đến đậu vào môi nàng, rồi nhanh chóng biến thành một bông hoa rực rỡ. Nàng đưa tay chạm vào nó, ngay lập tức nó trở thành con bướm rồi bay đi. Nhìn theo con bướm trong lòng nàng dâng lên một cảm xúc khó tả. Nàng muốn trêu chọc chúng. Đưa tay lên chạm tiếp vào một cánh hoa khác, lần này bông hoa nàng chạm có màu trắng. Ngay lập tức, bông hoa ấy biến thành một con bướm trắng, bay vụt đi. Nàng chạm thật nhanh vào những bông hoa, khiến chúng chưa kịp đậu đã lại phải bay lên. Đàn bướm vây quanh nàng tựa như dải lụa đầy màu sắc quần quanh người nàng.

Sau khi đã chạm hết những bông hoa, Seryna nhận ra, nếu như nàng chạm vào bông hoa màu nào, thì sẽ bông hoa sẽ biến thành một con bướm màu như vậy. Mỗi một loại hoa, lại biến thành loài bướm có hình dáng và màu sắc khác nhau.

Trêu đùa những bông hoa được một lúc, nàng lại gặp những tán cây to lớn, thân cây trong suốt như pha lê, những chiếc lá của nó dường như được làm từ ngọc bích, màu xanh của nó chẳng khác gì màu của lá thật. Nếu không nhìn kỹ sẽ tin đó là lá cây thật. 

Trên cánh là những trái cây vô cùng lạ mắt, có quả giống như thuỷ tinh trong suốt, có quả tựa như được làm bằng vàng, bằng bạc. Nhìn những trái cây xinh đẹp ấy, Seryna không khỏi trầm trồ thán phục. Nàng đưa tay định hái thử một trái cây trên cành để ngắm nhìn. Nhưng khi tay nàng chạm vào nó, ngay lập tức trái cây ấy tách ra thành những sợi tơ mảnh trong suốt. Nhìn qua sợi tơ ấy tựa như cánh bồ công anh mỏng manh, những sợi tơ ấy nhanh chóng lọt qua kẽ tay, rơi xuống đất, rồi biến mất sau làn cỏ xanh mướt. 

Nhìn vạt cỏ ấy, ánh mắt Seryna lộ rõ vẻ luyến tiếc. Giá như nàng không chạm vào chúng, có lẽ chúng đã không biến mất. Nhìn chúng, nàng rất muốn chạm vào, nhưng lại sợ một lần nữa chúng biến mất dưới bàn tay của nàng. vẻ đẹp chỉ có thể nhìn chứ không thể chạm.

Mải nghĩ về những thứ kỳ lạ nơi đây, Seryna  không biết rằng, sau lưng nàng đã xuất hiện một người đàn ông. Anh ta khoác một chiếc áo choàng đen che kín khuôn mặt, khiến người ta không thể nhìn thấy dung nhan. Anh ta cất lên một giọng nói trong trẻo hỏi nàng:

- Nàng muốn chạm vào chúng sao?

Bị hỏi bất ngờ, Seryna giật mình quay lại. Nàng cảnh giác nhìn anh ta với ánh mắt dò xét. Được một lúc, thấy người vừa đến không có ý xấu, nàng ngại ngùng nhìn anh ta rồi khẽ gật đầu, giọng buồn buồn, nhẹ nhàng trả lời: 

- Vâng, nhưng khi tôi chạm vào chúng, nhưng khi tôi chạm vào, ngay lập tức chúng biến mất.

Người đàn ông quay sang nhìn vào cái cây nói: 

- Mỗi cành cây ngọn cỏ ở đây đều có linh hồn, nàng không phải là người ở đây, nên không chạm được vào chúng đâu. Nàng muốn chạm vào chúng không?

Seryna khẽ gật đầu trả lời: 

- Tôi muốn.

Hắn chìa tay ra, nói với nàng:

- Nếu muốn chạm vào chúng, nàng hãy nắm lấy ta đi! Sau đó từ từ chạm vào thứ mà nàng muốn. Làm như thế, chúng sẽ không bay đi hoặc là biến mất.

Nét mặt Seryna có chút nghi ngờ, nàng giương đôi mắt to tròn hỏi lại: 

- Thật vậy sao? Ngài không lừa tôi chứ?

- Ta lừa nàng ta được ích lợi gì chứ. Nếu không tin, nàng cứ thử đi!

Seryna làm theo lời của người đàn ông nói, quả thật những thứ nàng chạm tay vào, không hề biến mất, thậm chí chúng còn hiện lên thứ ánh sáng huyền ảo, rực rỡ. Từ trước tới nàng chưa từng thấy thứ ánh sáng đẹp như thế. Người đàn ông buông tay Seryna ra. Ngay lập tức, vật trên tay nàng biến mất. Nét nàng mặt lộ rõ vẻ thất vọng, ngước lên hỏi: 

- Ngài có cách nào để tôi có thể chạm vào chúng, mà chúng không biến mất hay không? 

Người đàn ông chìa tay cho nàng nắm lấy, hái một bông hoa đưa cho nàng, dịu dàng nói: 

- Nếu nàng muốn được như ta, thì hãy đi cùng với ta. Ta sẽ chỉ cho nàng cách để có thể chạm vào chúng.

 Seryna nhận lấy bông hoa, khẽ gật đầu, nắm tay người đàn ông. Cất bước đi theo hắn. 

Bước được mấy bước, bỗng nhiên từ trong không trung, có tiếng gọi tiếng van xin của cha nàng vọng lại: 

- Seryna con ơi! Đừng đi con ơi! Tỉnh lại đi con ơi! Seryna!

Tiếng của nam tước Jukin văng vẳng bên tai khiến, cho Seryna dừng bước chân để lắng nghe. Người đàn ông quay lại hỏi: 

- Có chuyện gì vậy Tại sao nàng không đi tiếp?

 Seryna nhìn người đàn ông, nét mặt trở nên lúng túng, trả lời:

- Tôi không thể đi với ngài được, cha tôi đang chờ tôi ở nhà. Xin ngài thứ lỗi. 

Nói rồi Seryna nhún người nhấc váy, cúi chào người đàn ông, rồi vội vã chạy về con đường cũ. Người đàn ông nói với theo: 

- Nàng sẽ hối hận vì sự lựa chọn ngày hôm nay.

Seryna quay lại mỉm cười trả lời: 

- Vì cha, tôi sẽ không hối hận.

Nói rồi nàng quay bước đi thẳng về phía trước, đưa tay mở cánh cửa bằng bạc ra.

 Bỗng nhiên, con đường xinh đẹp biến mất, không gian lại một lần nữa chìm vào trong bóng tối. Khi đã quen với bóng tối, trước mắt nàng hiện ra một dãy hành lang quen thuộc. Do đang ở trong bóng tối, nên mắt nàng nhìn không rõ mọi thứ xung quanh. Nàng nhìn mãi mới thấy bóng lưng quen thuộc của một người đàn ông. Cố gắng nhìn mãi mới nhận ra, bóng lưng đó chính là của người đàn ông mà nàng gặp khi nãy. Trong lòng có chút thắc mắc, tại sao người đàn ông ấy là nhanh đến vậy, thoắt một cái đã đứng ở trước mặt nàng. Đang định cất tiếng hỏi, thì đằng sau lưng tiếng gọi của ngài nam tước vang lên. 

- Seryna! Cha xin con đấy hãy tỉnh lại đi!

Giọng ngài đã khản đặc lạc hẳn đi. Có lẽ, ngài đang khóc. Nghe thấy tiếng gọi của cha, Seryna lập tức quay lại nhìn. Đúng là cha nàng rồi, ông ấy đang khóc, đang cầu xin nàng tỉnh lại.


Nhận xét (1)